(haberindunyasi.com)-Đọc mỗi bài bác viết, mỗi chủ kiến của tiền nhân bắt bệnh thói xấu của dân mình, dù cho là đầu ráng kỷ XX đấy, nhưng cho tới nay, những cổ hủ ấy vẫn còn tồn tại không dễ mất đi ngày một, ngày hai.

Bạn đang xem: Thói xấu của người việt nam


Phàm sẽ là bạn sống sinh sống đời, ai mà lại chẳng sính mong được lời khen của thiên hạ, mật ngọt thì lọt lỗ tai mà. Mấy ai chịu nghe lời chê, phê bình của người dành cho mình dù sẽ là “thuốc đắng dã tật”.

*

Và cũng vì trăn trở về mọi thói hỏng tật xấu của dân ta, nhưng mà nhà nghiên cứu họ vương trong vượt trình nghiên cứu văn hóa của mình, vẫn lần về với đông đảo lời dạy, đông đảo chiêm nghiệm của bạn xưa về fan mình, về tính chất cách dân mình.

Để rồi qua sách báo đầu thế kỷ XX, qua lời phần lớn nhà văn hóa lớn, hầu hết ký giả tận tâm dạo ấy, ông sẽ sưu tầm, tuyển lựa chọn và hợp đề nghị một vấn đề lý thú mà cũng là gan cùng mình “Người xưa cảnh tỉnh - Thói hư tật xấu của người việt nam trong con mắt những nhà trí thức nửa thời điểm đầu thế kỷ XX” để qua đó, dựng lại chân dung “người Việt xấu xí” ngơi nghỉ trên đủ hồ hết phương diện.

Làm vấn đề ấy, không phải là nhằm “vạch áo cho tất cả những người xem lưng”. Cao hơn nữa hết, là bắt bệnh mình, xét tật mình nhằm từ này mà biết, cơ mà tránh, mà loại trừ nó cho tiến tới trong tương lai. Đó chẳng phải là bài toán hay ư!

Lần giở hầu như trang sách trong người xưa cảnh tỉnh, ta gồm thể phát hiện chính mình, hoặc suy nghĩ tới ai đó với đông đảo trường hòa hợp tương ứng.

Đó rất có thể là lối ăn ở luộm thuộm, nhếch nhác mà vắt Phan Kế Bính từng phê bình vào “Việt phái nam phong tục”: “Trong đơn vị không mấy nhà phân minh phòng làm sao là chống ăn, phòng làm sao là phòng ngủ, ở đâu là nơi làm việc, chỗ nào là chỗ ngồi chơi. Nhà nào thì cũng chỉ thấy bày la liệt gần như ghế số đông bàn, gần như giường mọi phản, tất cả khi ăn ở đấy ngủ ở đấy, thao tác làm việc ngồi chơi cũng ngơi nghỉ đấy”.

Hoặc trong giới trí thức, quan tiền lại thì cái tư tưởng “một tín đồ làm quan tiền một nhà có phước” thâm nám căn cố gắng đế vẫn còn in đậm mang đến nỗi cố gắng Phan Châu Trinh đã yêu cầu thốt lên qua bài xích “Đạo đức với luân lý Đông Tây”: “dầu tham dầu nhũng, dầu vơ vét dầu rút tỉa của dân núm nào cũng không một ai phẩm bình; dầu lấy của dân cài đặt vườn chọn ruộng, xây nhà ở làm cửa ngõ cũng không ai chê bai. Fan ngoài thì khen đắc thời, fan nhà thì dựa khá quan”.

Xem thêm: Tải Nhạc Đi Về Nhà Cover Mp3, Tải Bài Hát Đi Về Nhà Cover Mp3


Mấy bằng chứng trên chỉ với vài cái thói hư tật xấu nhỏ tuổi lẻ mà Vương Trí thong thả mượn lời bạn xưa dẫn ra.

Còn bao nhiêu bệnh không giống nữa khắp đủ mọi nghành nghề từ sinh hoạt mang đến tệ nạn làng mạc hội, từ ý thức mang đến giáo dục, từ bỏ quan đến dân,… qua lời của không ít học giả, công ty văn hóa, cam kết giả như Nguyễn Văn Tố (bài Thiếu tinh thần cầu học); trằn Chánh Chiếu (bài Ăn xổi sinh sống thì, chưa lo có tác dụng đã lo phá); Phan Khôi (Khiêm dường giả, tự cao thật)… khiến ta đề xuất nhìn lại mình.

*
Thói lỗi tật xấu của người việt xưa. Ảnh bốn liệu

Đọc mỗi bài viết, mỗi chủ ý của tiền nhân chuẩn đoán thói xấu của dân mình, mặc dù cho là đầu thế kỷ XX đấy, nhưng cho đến nay, những bảo thủ ấy vẫn còn đó tồn tại không dễ mất đi ngày một, ngày hai.

Dẫu sao, trường đoản cú mình chuẩn đoán mình, chê bai mình, đó là cầu đến ở nơi mình dành được sự hiện đại nay mai. Nên với “Người xưa cảnh tỉnh”, là một “liều thuốc đắng” đông đảo mong đóng góp thêm phần gột rửa đông đảo thói hỏng tật xấu ngơi nghỉ đời.

Đó là vấn đề nên làm lắm, vì như nhà nghiên cứu Trần Văn Chánh vào phần Tổng thuật và luận giải làm việc sách này đã kết luận: “… công cuộc cải tạo văn hóa truyền thống thông qua quá trình giáo dục công dân là một quy trình của lượng trở thành chất, yên cầu thời gian thọ dài.

Để dành được bước thốt nhiên phá, nhằm mục đích thúc đẩy nhanh các quy trình thực hiện, đk tiên quyết vẫn luôn là phải gan góc thừa nhận các thói xấu/khuyết tật với trung thực đã cho thấy những sự thật nào là vì sao cơ bạn dạng làm phát sinh ra chúng”.