Lần cổng output mắt, bố ông xã tương lai đã làm tôi toát các giọt mồ hôi hột

Chuyện cảm động về bố ông chồng Tây của tôi


Tôi chưa khi nào nghĩ đời mình lại rơi đúng thảm kịch như vậy này. Chồng đẹp, ông chồng giỏi, mẹ ck tốt, gia đình ông chồng bề thế nhưng có ngày tôi cũng bắt buộc nghĩ tới chuyện ly hôn vì tía chồng.

Bạn đang xem: Sống chung với bố chồng


Về bên chồng, đông đảo ngày đầu sống thông thường với chị em chồng, còn bố ông xã đi công tác, tôi tưởng mình sẽ như ý vì fan mẹ chồng ấy quá xuất xắc vời. Bà mẹ vui vẻ, nói năng dễ dàng chịu, lúc nào cũng nuông chiều, hỏi han nhỏ dâu. Tất cả gì không hay không phải, bà bầu cũng chỉ bảo tôi rõ ràng, không bao giờ khó khăn, lớn tiếng.

Tôi luôn luôn cảm thấy kính trọng chị em chồng. Mẹ hay thông báo tôi ‘con cứ dễ chịu và thoải mái đi, ở trong nhà này, mọi người đều dễ chịu và thoải mái vui vẻ, chớ nghĩ ngợi gì, cũng chớ gây áp lực nặng nề cho bản thân quá. Hãy cố gắng coi mẹ như chị em đẻ, gia đình này chính là nhà của con, con thích có tác dụng gì cũng rất được không cần được một câu thưa gửi, khép nép quá nhé. Mẹ luôn muốn gần như thứ phần nhiều thoải mái’. Nghe bà mẹ nói, tôi thấy vui vào lòng. Hơn 1 tháng sinh sống cùng chị em chồng, vợ ông chồng tôi và đúng là hưởng thụ.

Cho cho tới ngày bố chồng tôi về, tôi new thực sự bị sốc nặng. Lao vào nhà là người lũ ông ăn diện lịch lãm, mặt nghiêm nghị. Tôi ra ân cần chào bố. Còn tía vừa bắt gặp tôi đã vô cùng nghiêm khía cạnh ‘sao ba về mà những con không ra ngõ xách đồ, định nhằm thân già này mang đồ à?’. Tôi bắt đầu choáng. Tôi sợ cảm giác nhìn khuôn phương diện của bố, nó nghiêm nghị và đầy sự tức tối.

*


Tôi luôn luôn cảm thấy kính trọng bà mẹ chồng. Chị em hay thông báo tôi ‘con cứ dễ chịu và thoải mái đi, ở trong nhà này, mọi tín đồ đều thoải mái và dễ chịu vui vẻ, đừng nghĩ ngợi gì, cũng đừng gây áp lực nặng nề cho mình quá. (Ảnh minh họa


Tối đó, ba yêu ước thực solo đủ các món, bảo là đi công tác làm việc không được ăn, về nhà, các bạn phải sẵn sàng cho bố. Tôi dù sẽ nấu nướng xong rồi thì ông vẫn ko hài lòng, vẫn bảo nên ra chợ thiết lập nấu thêm. Tôi đành chạy vội ra chợ, về hùng hục vào bếp mà cuối cùng cũng chỉ thấy ông gẩy đũa nhị lần rồi đứng dậy chê ‘không ngon miệng’.

Từ hôm đó, tôi không còn được cảnh ngủ nướng nữa. Mẹ ck thì không nói gì tuy vậy bố ông xã tác phong quân đội, mới 5h30 sáng, ba đã mở nhạc ầm ầm, open các mẫu mã rồi gọi những con dậy. Nhà còn bữa sáng tập trung, cùng tôi chắc chắn rằng phải là fan nấu nướng, chuẩn bị đồ bữa sớm và là người đi chợ. Tôi hoảng loạn vì tác phong của tía chồng. Gồm có hôm thức khuya, thực sự ao ước được ngủ nướng một chút nhưng chỉ cần dậy muộn rộng 5h30 thì bố lại gào lên bảo bé dâu vô ý thức, tất cả ai làm dâu lại dậy muộn hơn phụ huynh chồng? Tôi mệt…!

Tôi không được tự do đi lại như trước, bố ông xã quy định giờ đồng hồ đi tiếng về của bé dâu và nhỏ trai. Về tối chỉ được ra phía bên ngoài 1 tuần, còn sót lại thì toàn bộ các ngày phải trong nhà ăn cơm cùng gia đình. Tốt nhất là thực solo ăn cơm, không được gia công theo ý mình mà lại phải làm theo ý bố chồng. Tôi không hiểu biết nhiều thế nào mà lại mẹ ông xã tôi lại đồng ý chuyện này suốt bao nhiêu năm qua. Anh chị ăn theo sở trường của bố, có nghĩa là bố phù hợp gì thì yêu cầu nấu món kia như thế, ko được cố gắng đổi.

Xem thêm: Siemens Plc Siemens S7 214, Cpu 224 Ac/Dc/Rly Bộ Lập Trình Simatic S7

Bố luôn luôn soi mói từng câu hỏi tôi làm. Lúc đi làm việc về, tôi dù không làm cái gi mặt tía cũng hầm hập tỏ vẻ khó chịu với bé dâu. Có lúc hỏi ông xã không phát âm mình đã làm gì sai cơ mà lại khiến cho bố khó chịu như thế, thì chồng bảo, tính cha vậy, chẳng bao gồm gì phải quan tâm đến cả. Tôi luôn cảm thấy căng thẳng khi cần nhìn khía cạnh bố ck mà sống. Mà khổ dòng là chú ý cũng không đoán được bố ý muốn gì, vày sao bố lại sở hữu thái độ như thế.

*

Mỗi ngày tôi bắt buộc chịu bao ấm ức. Thủ thỉ với bố ck cũng không đủ can đảm nói to. Nói khổng lồ thì ông bảo thiếu phụ vô duyên, nói nhỏ dại ông bảo lý nhí vào cổ họng. (ảnh minh họa)

Có lần, tôi vô tình làm vỡ tung cái chén bát mà tía nói tôi ko ra một chiếc gì. Làm sao là, thiếu phụ phải đảm đang, đề xuất tháo vát, buộc phải chu toàn hồ hết việc, rồi không được làm đổ vỡ bất kể cái gì, với vận xui tới cho gia đình. Hồ hết ngày mùng 1 tuyệt rằm nhưng không kỹ càng hoa quả cúng bái, bố ông chồng sẽ xẻ vào phương diện tôi, nói bé dâu vô ý thức. Mẹ ck bênh tôi, nói vài câu khéo léo là ‘con nó chần chừ thì dạy bảo nó’ núm mà ông trừng mắt lên nhìn chị em bảo ‘bà chỉ được loại làm hư bọn chúng nó, lừng chừng cái gì, mấy tuổi rồi còn ko biết, phân vân thì bắt buộc cố mà lại biết’.

Tôi nghe nhưng chua chát vào lòng, bi tráng vô hạn. Tôi chưa lúc nào có được một cái nhìn thiện cảm từ bỏ bố. Bố không cho công ty chúng tôi làm gì trong nhà này, quyền quyết định chỉ từ việc mua một chiếc rổ cũng không có. Tôi ảm đạm lắm, ngán lắm. Vợ ông xã nhiều lần ôm đồm nhau vì tía chồng, nhưng ông chồng thì sợ ba ra mặt đề xuất không khi nào dám nói lại một câu.

Mỗi ngày tôi yêu cầu chịu bao nóng ức. Rỉ tai với bố chồng cũng không đủ can đảm nói to. Nói to thì ông bảo thiếu nữ vô duyên, nói nhỏ ông bảo lý nhí trong cổ họng. Tôi thiệt sự cảm thấy hết phương pháp với tía chồng.

Sống với bố ông xã còn mệt gấp vạn lần sống bình thường với bà bầu chồng. Cứ tưởng đạt được người mẹ ck tốt là sung sướng, ai ngờ gặp được bạn bố chồng khiến tôi xanh đôi mắt mèo. Giờ tôi chỉ mong mỏi ra sống riêng nhưng chồng tôi thì làm thế nào dám do trong đầu bố ông xã chưa khi nào có chuyện cho con cái ra phía bên ngoài ở riêng.