*
*
Trước Sau
*

Đêm đã khuya, Hữu Khôi gọi về cho My trường đoản cú Singapore.

Bạn đang xem: Anh sẽ đánh đòn em

Nhìn dòng iPhone trắng to bản, sáng nhấp nháy hình Hữu Khôi "đang gọi", My phấn kích hết sức, tiếng nói ríu rít như con nít được quà:Hữu Khôi, anh khỏe mạnh không ạ?Tôi khỏe. Mấy hôm nay ở nhà thông thường chứ?Vâng, Mary tốt lắm ạ. Tất cả mấy bí mật Mary chỉ em, nấu bếp ra món ăn uống còn ngon hơn gia sư dạy nữa anh ạ.Mary là đầu nhà bếp 5 sao mà.Bao giờ đồng hồ anh về vậy ạ? Em sẽ làm món bít-tết anh thích mang đến anh nhé?Không yêu cầu đâu. Tôi chưa xác minh ngày về.Em... Lưu giữ anh...Thật chứ?...My ngại ngùng, lặng lặng, song má ửng hồng vày xấu hổ. Hữu Khôi đương nhiên không thấy điều đó, lại suy ra rằng My vì không quá lòng yêu cầu mới không dám nói tiếp!Em bao gồm qua chỗ AnN chưa?Rồi ạ. Chị AnN còn rủ em qua xưởng của chị ấy nữa. Anh ơi, chị AnN hứa sẽ dạy may mang lại em. Anh đến em qua xưởng của chị ấy AnN học nhé? Được không ạ? – My hỏi, giọng hồi hộp.Được.Cám ơn anh nhiều lắm. Cám ơn anh! – My phấn kích vì được Khôi gật đầu đồng ý cho theo AnN.Qua xưởng AnN rồi em còn đi đâu nữa không?Dạ gồm ạ. Chị AnN rủ em mang đến phim trường, rồi đi ăn ở quán ăn Hàn Quốc. Chắc chắn anh cũng biết vị trí đó. Chị AnN nói chỗ đó lừng danh lắm.Có em và AnN thôi hả?My khá chột dạ. Buổi đi ăn còn tồn tại Tuấn Anh nữa. Nhưng My nhớ Khôi không thích My mỉm cười nói với bầy ông khác. Ví như Khôi biết My đi ăn kèm Tuấn Anh, mặc dù cho là đi bình thường với AnN; lần chần Khôi bao gồm giận không? Khôi giận thì xứng đáng sợ thay nào? My hốt nhiên nhớ lại cổ tay lặc lìa với tiếng thét đau khổ điên dại của bà to – chủ hàng bún đậu mắm tôm sinh sống Hà Nội. My đành nhắm đôi mắt nói dối:Vâng.Đầu dây vị trí kia im lặng. Một lúc sau new nói:Khuya rồi. Em đi ngủ đi.Vâng ạ. Chúc anh ngủ ngon.My không nói hết câu, bên đó đã quắp máy. Hữu Khôi ngồi trong hộ gia đình ở khách sạn hạng nhất trên Đảo Quốc Sư Tử, nhìn trân trân vào chiếc smartphone trước mặt. Giọng nói ngọt ngào của My có tác dụng tai Khôi nhức nhức. Khuôn khía cạnh Khôi vẫn bình thản, đẹp nhất như một tượng phật được gọt đẽo bởi vì nhà chạm trổ tài bố nhất. Chỉ có góc nhìn ngập đầy sự giận dữ. "Dám dối trá tôi!" Hữu Khôi tức buổi tối nghĩ.Uyển My quê mùa, mù công nghệ, loại iPhone trắng phiên bản cao cấp cho nhất Khôi tặng, My cũng chỉ biết dùng để làm nghe gọi. Nhắn tin còn không vững, làm thế nào My biết sử dụng đến những social như facebook. My cũng ko biết, đêm hôm lúc đi ăn, dù từ chối "tự sướng" thông thường với AnN và Tuấn Anh ở nhà hàng Khan; My vẫn bị Tuấn Anh chụp lén My hơn cả chục tấm ảnh. Ngay lúc về nhà, Tuấn Anh đăng lên facebook "trạng thái": "Vui cùng hai tín đồ đẹp", dĩ nhiên hai tấm ảnh. Một tấm Tuấn Anh cùng AnN nhí nhảnh cùng với mấy miếng thịt, một tấm là Uyển My vẫn nâng ly uống nước, dòng ly thủy tinh bít hết một phần ba khuôn mặt. Nhưng mà phần phương diện còn lòi ra cùng với loại cổ cao, trắng ngần, mái tóc dài óng ả, lượn vơi trên khuôn ngực vồng cao của My vẫn rất có thể khiến người xem bị mê mẩn.Hữu Khôi marketing những dịch vụ thương mại liên quan trực tiếp đến con người, mọi mô hình social Khôi tất nhiên tham gia. Tuấn Anh đăng hình lên với gắn thẻ thương hiệu AnN vào, khiến cho Khôi không phải nhờ thám tử theo dõi cũng khám phá cuộc hứa hẹn của cha người. Khôi nhìn chằm chằm tấm hình của My mất nửa tiếng. Nỗi sốt ruột thầm bí mật trỗi dậy, bắt điện thoại thông minh lên, Khôi điện thoại tư vấn cho vương trước, không nên người khảo sát thân vắt của Tuấn Anh. Suy nghĩ ngợi dằn vặt một hồi sau, Khôi mới gọi mang đến My. Giọng ngọt ngào trẻ con của My làm cho Khôi ý muốn bay về vn ngay lập tức, để có thể bao bọc lấy My, nghiến ngấu My, cố định My trong vòng tay. Cho đến khi My ngang nhiên dối trá Khôi, khiến cho Khôi tức giận ý muốn phát điên. Nguyên nhân My không dám nhận đi nạp năng lượng chung cùng với kẻ thương hiệu Tuấn Anh kia? My làm những gì sai trái mà đề nghị giấu diếm? xem qua facebook, Khôi thấy Tuấn Anh kia cũng rất đẹp mã, lại có vẻ là nhỏ nhà giàu. Hay là My đã bao gồm tình ý gì cùng với Tuấn Anh? Khôi bị những suy xét như vậy dằn vặt cả đêm không ngủ được.Ở Việt Nam, đêm đó, My lại sở hữu một giấc ngủ khôn xiết ngon, và lắng đọng vì nhấn được điện thoại cảm ứng của Khôi. Chỉ cần được nghe các giọng nói âm trầm đầy quyến rũ ấy, My đã thấy bất tỉnh ngây...***Những ngày sau, My ngoan ngoãn sinh hoạt biệt thự. AnN và Tuấn Anh tất bật ở phim trường. Tuấn Anh đêm tối còn chuyển mẹ đi chơi đây đó. Trong đầu Tuấn Anh không kết thúc nghĩ phương pháp để được chạm mặt gỡ My những hơn. Thấy những bộc lộ khác kỳ lạ của con trai, bà mẹ Tuấn Anh tủm tỉm cười cợt hỏi:Quý tử nhà tôi bị ai hớp mất hồn rồi?Hả? làm cái gi có hả mẹ. Hồn vía nhỏ nặng lắm, không hớp nổi đâu! – Tuấn Anh bội phản đối.Con trai chị em mà mẹ không hiểu biết sao. Quan sát anh đi, chỉ còn cái xác ngồi trên đây với mẹ. Thôi cho bà mẹ biết ai mà cao thâm thế được không?Cao tay gì đâu mẹ. Cô ấy thơ ngây lắm.Ha ha ha. Không gì anh sẽ bênh người ta chằm chặp. Trận chiến mẹ ông xã – thiếu nữ dâu này, mẹ anh thua từ đầu rồi.Mẹ à. Vợ ck gì! Cô ấy còn ko thèm nhìn đến con trai mẹ nữa là.Anh chơi với người mẹ đó hả?Cô ấy có người khác rồi....Mẹ Tuấn Anh lặng thinh, nhìn vẻ mặt rầu rầu của nhỏ trai. Một thời điểm sau mới cất tiếng nói, giọng không còn vẻ nghịch cợt:Cô gái ấy thế nào?Cô ấy xinh lắm, vẽ cũng đẹp. Cô ấy thích thiết kế giống chị AnN đấy mẹ. Con không biết nhiều về cô ấy. Nhưng cảm hứng ở gần cô ấy, cực kỳ thích, rất êm ấm và sát gũi. Dù cô ấy chẳng thèm quan sát gì mang lại con. Con cũng chẳng hiểu nguyên nhân lại có cảm hứng như vậy!!!Cô ấy là chúng ta của AnN hả?Vâng.Hôm nào anh mời cô ấy đi dùng kèm mẹ nào.Số smartphone của cô ấy nhỏ còn chưa lấy được. Mời cầm nào?Con trai bà mẹ kém vậy sao? Hừm, thì anh mời AnN, nói AnN mời luôn cô bé ấy đi cùng.Chị AnN không ủng hộ con với cô ấy.Mẹ ủng hộ! Anh hỏi AnN còn để ý đến Dự án "Công Nghiệp Thời Trang" của chị em thì đi cùng cô nàng ấy. Anh nói cô ấy cũng thi công giống AnN đúng không?Mẹ! bé cám ơn mẹ!Hừm. Mà cô bé ấy thương hiệu gì?Tên My bà bầu ạ.Mẹ Tuấn Anh lại yên ổn thinh mất một lúc, sau đó khẽ nói:Tên đẹp nhất đấy...Dự án "Công Nghiệp Thời Trang" là 1 trong dự án liên quan đến ngành may mặc. Cha Tuấn Anh tất cả chức to lớn trong bộ máy kinh tế nhà Nước. Bà mẹ Tuấn Anh sau khi lấy lại được tình cảm của ông, cũng không muốn ở không. Bà có sẵn nghề may, mong mỏi tìm một việc gì đấy liên quan cho hiểu biết của chính bản thân mình để làm. Cha Tuấn Anh ngay tắp lự vẽ ra dự án "Công Nghiệp Thời Trang" mang lại bà. Loại họ nội của Tuấn Anh còn sở hữu nặng tư tưởng phong kiến. Việc làm sao có bạn nối dõi tông đường đối với họ, nói theo một cách khác là quan trọng nhất. Chị em Tuấn Anh là người đã giúp họ thực hiện chấm dứt việc đặc biệt quan trọng đó, dĩ nhiên cũng trở thành bạn quan trọng. Bà mẹ Tuấn Anh cũng tương đối biết mến thương bố Tuấn Anh; lại chăm chỉ chưng diện, chăm lo nên vẻ đẹp thời trẻ cũng rước lại được vài phần. Bố Tuấn Anh thì ao ước bù đắp mang lại quãng thời gian khổ cực bà cần chịu đựng lúc bị ông vứt rơi.Dự án "Công Nghiệp Thời Trang" kia, phụ huynh Tuấn Anh làm nghịch chơi mà lại tiền ăn thiệt. Chủ đạo của dự án công trình là nâng tầm nền năng động trên toàn Việt Nam. Dự án công trình sẽ tuyển đầy đủ vị trí thiết kế có tác dụng sáng chế tạo ra tốt; lên mẫu một loạt rồi đáp ứng ra thị trường. Đầu tiên là thị phần Việt Nam. Để tất cả mọi fan đều rất có thể tiếp cận những dòng sản phẩm thời trang đẹp, chất lượng mà giá bán vừa túi tiền. Sau khoản thời gian đủ mạnh, đã vươn ra tới thị trường quốc tế. AnN cũng là 1 trong nhà kiến thiết được trông nom vào danh sách chờ tuyển. AnN bây giờ tuy tiền tài không thiếu, chào bán được không ít thiết kế mang lại giới giải trí. Nhưng không phải AnN không thấy sự cập kênh của nghề. Nếu rất có thể lấy một chân kiên cố trong dự án quy mô lớn trong phòng Nước, tương lai AnN vẫn càng bình ổn hơn. Chiều cuối tuần, Tuấn Anh call cho AnN, mời AnN đi ăn kèm mẹ Tuấn Anh. AnN vui tươi nhận lời.Chị rủ My đi chung luôn nha.Tại sao lại rủ My? Con bé bỏng có tương quan gì đến dự án công trình đâu?Sao lại không? Em thấy xây cất của My rồi. Cũng tương đối đẹp. Làm mẫu thời trang ứng dụng chỉ cần như vậy là thừa ổn.Tuấn Anh à...Chị đừng nói nữa. Em biết rồi. Cuộc hẹn tới chủ yếu là quá trình thôi. Chị giúp em nhé?Mày làm cạnh tranh chị mày quá. Thôi được rồi!Cám ơn chị nhé.My dìm được smartphone của AnN, nghe một hồi về dự án "Công Nghiệp Thời Trang", hiểu rằng chức cao quyền trọng của bố Tuấn Anh, biết được Chủ nhiệm dự án công trình là chị em Tuấn Anh vẫn tuyển những chân thiết kế. Dù cho có chút e ngại, tuy nhiên My 1 phần nể mặt AnN, một trong những phần hào hứng với khả năng có thể xin được việc làm, lại là quá trình mình mến mộ nhất; My đã nhận được lời đến cuộc hẹn bữa ăn vào 6 tiếng ngày mai.***Nhà hàng Ngọc Sương nằm trên một tuyến đường trung tâm ở Quận 1, lối phong cách thiết kế cầu kỳ như muốn khẳng định quý phái cao của mình. Tuấn Anh và người mẹ đã chờ sẵn phía bên trong nhà hàng, món cũng đã gọi hết. Có hào nướng phô mai, mực một nắng nướng muối bột ớt, tôm mũ ni đút lò, cá mú đỏ hấp, chạo tôm, chả lụa hải sản, ốc nướng những loại và một trong những phần lẩu to... Nhà hàng quán ăn chỉ hóng AnN và My tới là dọn lên ngay.6 giờ kém 5 phút, một mẫu taxi dừng trước công ty hàng, thả xuống hai cô bé với nhì phong cách khác biệt nhưng ai ai cũng đều xinh đẹp ấn tượng. AnN và My phi vào căn phòng đã có được đặt riêng. Tuấn Anh thấy hai người liền nhảy dậy ra đón. AnN chào người mẹ Tuấn Anh vô cùng lễ phép cùng thân mật. Đến lúc AnN ngồi xuống ghế, bà mẹ Tuấn Anh bắt đầu thấy mặt cô bé đi thuộc AnN. Uyển My đứng bất động tại chỗ, hai con mắt mở lớn nhìn chăm chăm vào người thiếu nữ trung niên rất đẹp đẽ phong cách đang ngồi bên kia bàn. Bà nhoáng tỏ vẻ không chuộng khi thấy thể hiện thái độ thiếu thanh lịch của My. Đến khi nhìn kỹ khuôn mặt My, bà đứng bật dậy, xô đổ cả loại ghế sau lưng, đính thêm bắp hỏi:Cháu... Cháu tên gì?Uyển My. Kiều Uyển My!Mẹ có thể không nhận ra My. Cơ mà khuôn khía cạnh mẹ, hơn mười 1 năm xa cách, không lúc nào My không nhớ về.Con... Là con thật sao?Mẹ Tuấn Anh run giọng hỏi, lệ bắt đầu rơi đỏ hoe song mắt. Tuấn Anh và AnN không hiểu chuyện gì, hết nhìn chị em Tuấn Anh lại cù sang quan sát My, hiện giờ cũng vẫn ngấn lệ. My lạnh nhạt nói:

Mẹ... Có vẻ sống cực kỳ tốt!Mẹ Tuấn Anh choáng choàng chạy vòng qua bàn ăn, ôm chầm rước My.Mẹ vô cùng nhớ con, thực sự khôn cùng nhớ con. đàn bà của mẹ...My chậm chạp đẩy người thiếu phụ quý phái kia ra khỏi người, hương thơm nước hoa sang trọng của bà làm cho My nhức mũi. My thấy cay xè khu vực hốc mắt, lắc đầu nói.Con đã chờ mẹ trở lại đón con...Mẹ đích thực rất mong đón con, Uyển My của mẹ, bà mẹ rất mong đón con!Chỉ là ước ao thôi, phải không? – My cười giễu, giọng đầy chua xót.Uyển My. Hãy hiểu đến mẹ.

Xem thêm: Cuộc Đua Vô Địch Ngoại Hạng Anh Hôm Nay, Cuộc Đua Vô Địch Ngoại Hạng Anh

Bà mẹ không đủ đk đón con...Mẹ bị mắc kẹt trong một gia đình quyền quý rồi chứ gì?Giọng My càng thêm chua xót. My nhớ cho sự giàu sang mà người mẹ và Tuấn Anh sẽ tận hưởng, người bố chức cao quyền trọng kia rất có thể đủ hào phóng để bảo bọc chị em và Tuấn Anh; làm thế nào đủ rộng lớn lượng để bảo quấn đứa phụ nữ riêng của vợ. My xót xa nghĩ, vậy ra Tuấn Anh đó là anh trai của My. Còn chị em My vì giàu sang phú quý, sẵn sàng chuẩn bị bỏ My sinh sống lăn lóc bên trên núi, đẩy My rơi vào yếu tố hoàn cảnh suýt chút nữa bị ba ruột cung cấp sang vị trí kia biên giới để bạn ta "làm thịt"! Người bà mẹ mà hơn mười sáu năm qua, My luôn luôn giữ đến bà một vị trí đặc biệt nhất vào lòng. Nước mắt My rơi lã chã. Người mẹ My cuống quít, bà rước tay lau nước mắt mang lại My ngay lập tức bị My gạt ra. Tuấn Anh báo cáo hỏi, giọng hoang mang lo lắng:Mẹ, chuyện gì vậy mẹ? bà bầu và My biết nhau trước rồi sao?Tuấn Anh ơi, lại phía trên đi con. Chào em gái của bé đi...Tôi không có anh trai, cũng không tồn tại mẹ!My gằn giọng. Mọi người giao hàng mang món nạp năng lượng dọn lên, thấy cảnh phi lý như vậy chợt đứng lại, đắn đo nên dọn lên tiếp hay cần rút lui. My nhìn phần nhiều món "hải vị" ngon lành, đắt đỏ bên trên tay những người dân phục vụ, mỉm cười khẩy:Mọi người ở lại thưởng thức nhé. Tôi xin lỗi!My nói rồi bỏ đi rất nhanh. Bà bầu My đứng chết trân trên chỗ. Khi song chân lấy lại được cảm giác, bà hoảng loạn đuổi theo, đang thấy My ngồi lên một mẫu taxi đi mất. Chị em My bửa quỵ trên nền gạch vỉa hè, gào lên hotline tên My. Tuấn Anh cùng AnN chạy đến đỡ bà dậy, vẻ mặt đầy hoang mang. Tuấn Anh còn có nỗi khổ trung khu riêng khi phát hiện ra Uyển My chính là em gái mình. Bà mẹ cũng hay đề cập Tuấn Anh có một người em gái nữa, nhưng không hẳn con của ba Tuấn Anh. Tuấn Anh ko nhớ gì nhiều về cô em gái ấy. Đó là cam kết ức vào khoảng thời hạn Tuấn Anh bị tự kỷ. Khoảng thời hạn đó, Tuấn Anh chỉ ghi nhớ được vài hình ảnh, là khuôn mặt mẹ cùng với những chén cơm, đút cho Tuấn Anh ăn uống từng muỗng, lau rửa vệ sinh gội mang đến Tuấn Anh; với một gương mặt bé gái vui vẻ, hay đến trước khía cạnh Tuấn Anh tươi cười, ôm Tuấn Anh nói bi cha bi bô gì đấy rồi lại quăng quật đi nơi khác chơi. Tại sao lại là Uyển My? Tuấn Anh đang tưởng tìm kiếm được một nửa trời định của mình. Những cảm giác Tuấn Anh giành riêng cho My, Tuấn Anh không còn muốn dành riêng nó cho em gái...***My về mang đến biệt thự, nằm nhiều năm trên sô pha khóc cạn nước mắt. Khóc cho nỗi bế tắc của My. Khóc cho sự yêu thương My dành cho người mẹ của bản thân mình bị thay đổi lại bằng sự mặc kệ không mến tiếc. Khóc mang lại nỗi uất ức và khiếp sợ vẫn còn đầy trong My mỗi một khi nghĩ tới vấn đề người tía nhẫn trung khu tính rước My cung cấp sang bên kia biên giới. My khóc khổng lồ thành tiếng buộc phải không nghe thấy giờ đồng hồ mở cửa. Một dáng hình to lớn tiến lại gần, để tay lên vai My. My ngẩng đầu quan sát lên, là Hữu Khôi, tuyệt đẹp trần đứng chú ý My, góc nhìn thâm sâu cực nhọc dò. My sà vào lòng Khôi, khóc càng to lớn hơn.Bố không phải em, bà bầu cũng không nên em. Em ảm đạm quá...Hữu Khôi không nói gì, chỉ thanh thanh ôm My vào lòng, bàn tay vuốt ve sườn lưng My. My khóc mất một thời điểm lâu nữa, nước mắt cũng xấp xỉ cạn. Nằm trong tâm Khôi, thổn thức, My đột sực nhớ, tức tốc hỏi:Anh ở Sing về thời điểm nào vậy ạ?Vừa mới.My không biết, Khôi vẫn còn việc đề xuất ở lại Singapore. Tuy nhiên nghe vương vãi báo về cuộc hứa My vẫn đi với AnN. Nghe thêm công dụng điều tra của vương về Tuấn Anh. Khôi đã biết trước My sẽ gặp gỡ đả kích nặng nề nề. Khôi liền đặt chuyến cất cánh về ngay. Ở Sing rất khó như làm việc Vĩệt Nam, hy vọng là có thể đi liền. Mặc dù đi máy cất cánh riêng, Khôi vẫn bắt buộc chờ mặt sân bay sắp xếp lịch. Đến chiều bắt đầu được cất cánh về. Vừa xuống Tân sơn Nhất, Thành đã chờ sẵn, lái xe đưa Khôi về trực tiếp biệt thự. Nhìn đều giọt nước mắt của Uyển My, Khôi cũng cảm giác đau lòng. Khôi không say đắm nước mắt, càng không thích nhìn My khóc. Nhưng lại sự không tin trong Khôi con quay trở lại. Khôi từ hỏi liệu bao gồm phần nào trong những giọt nước mắt của My, là việc tiếc nuối vày mình là em gái của Tuấn Anh?Bố mẹ đã không cần em. Em cũng trở nên không yêu cầu họ... – Giọng My rất nhỏ.Thế còn Tuấn Anh?Tuấn Anh?Anh trai của em...Em ko biết. Em cũng không cần bạn anh đó! – My đau xót nói.Vậy em cần người thế nào? – Khôi hỏi, giọng hờ hững.My ngước quan sát Khôi qua hai con mắt ướt nước. My nghĩ My đề nghị Khôi, rất yêu cầu Khôi. My bất chợt thấy biết ơn Khôi vô cùng. Lúc mọi việc trở nên tồi tệ, Khôi sẽ ra tay nuôi nấng My, mang đến My ăn uống học, mến thương My một cuộc sống đầy đầy đủ xa hoa. Nếu không có Khôi, My lừng chừng giờ này My sẽ cầm cố nào? Nhìn hai con mắt của My đang quan sát Khôi đầy vẻ biết ơn, Khôi lạnh nhạt hỏi tiếp:Em tất cả biết lỗi của em chưa?Lỗi của em ạ?Tôi sẽ dặn em ko được cười nói với bầy ông khác quanh đó tôi. Em gồm nhớ không?Em tất cả nhớ ạ.Em có làm đúng vậy không?Dạ?My hoang mang. Lời Khôi dặn My vẫn luôn luôn nhớ, My ko hề gặp hay cười cợt nói với người bầy ông làm sao khác. Chỉ gồm Tuấn Anh. My quan sát Khôi, phương diện lộ vẻ lo sợ. Giọng Khôi rét mướt băng:Em không làm đúng, bắt buộc không?...Tôi hỏi em, bao gồm phải vậy không?Không, không, Hữu Khôi. Em không nỗ lực tình! Là Tuấn Anh mang lại bắt chuyện em trước. – My hoảng hốtEm tất cả quyền không trả lời mà.Em... Em... Với Tuấn Anh chỉ thì thầm như đồng đội thôi ạ.Mới lần đầu nhưng đã như bạn bè rồi sao?Anh Tuấn Anh... Anh ấy là anh trai em mà.Em vừa nói ko cần fan anh đó!Hữu Khôi, em xin lỗi! Em sẽ không giống như vậy nữa. Từ giờ đồng hồ em đã tránh xa đều người bầy ông khác, sẽ không còn cười nói với bất cứ người bọn ông như thế nào nữa. Anh tha lỗi mang lại em... – My rớm nước đôi mắt trở lạiTha lỗi mang lại em cũng được. Nhưng lại tôi đề nghị phạt em trước.Vâng vâng. Anh phạt em đi ạ. Em biết lỗi rồi ạ! – My cúi đầu nói.Tôi đang đánh đòn em!Vâng ạ. – My nhớ đến bà bầu con chị Đào và bác Sơn.Tôi đánh đau đấy!Vâng ạ...Đi rửa mặt đi! Rồi lên nệm nằm. Ko mặc gì hết!Vâng...My ngoan ngoãn đi tắm sạch sẽ sẽ, trèo lên giường ngóng Khôi. My thấy khá lạnh lập tức kéo mền bít phủ qua tấm thân trằn truồng của mình. Hữu Khôi ở mặt ngoài, đã trút vứt hết quần áo, bơi lội mấy vòng quanh hồ. Nhìn Hữu Khôi ghẻ lạnh bình thản như vậy, không có ai biết Khôi vẫn tức giận đến mức hoàn toàn có thể giết chết người. Trong quá khứ, không ít người đã phải mang thương tật do chọc giận Khôi. Khôi mong bơi vài ba vòng mang đến cơn giận nguôi bớt, công sức cũng giảm bớt để ngăn cản tổn thương cho My.Khôi đề nghị đánh đòn My, đó là điều chắc chắn. Nếu như không, Khôi đã tức không chịu đựng được mà chết mất. Bước tới khỏi hồ bơi, phần nhiều vệt chân ướt sũng nước của Khôi in lốt trên nền đá lát sàn đầy vẻ nguy hiểm. Đi qua ô cửa phòng ngủ, Khôi đi thẳng vào phòng đựng đồ, lựa mang một loại cà vạt màu đỏ và một gai dây nịt bạn dạng nhỏ màu trắng. Cù trở ra, Khôi lag tung loại mền đang che lấy My. Trèo lên giường, khuôn mặt Khôi trông khôn cùng nguy hiểm.Đưa tay em đây.My đưa cả hai tay lên, Khôi dùng chiếc cà vạt quấn vòng vèo, thắt chặt hai cổ tay My lại. Khôi kéo dãn sợi dây nịt trong tay, không nhìn My, chứa giọng lạnh lùng:Em nghĩ mình đáng bị đánh từng nào cái?Em... Em không biết... – My thút thít.Nói!Chín ạ. – My hoảng sợ, nói đại nhỏ số trước tiên hiện ra trong đầu.Hừm. Chín chiếc à? Ít hơn số lượng tôi muốn.My không kiềm nén được gần như giọt nước mắt sợ hãi hãi. đầy đủ hình ảnh khủng kinh trong đêm trước tiên với Khôi hiện nay về. My sợ. Hình hình ảnh Khôi bây giờ còn kinh hãi gấp mấy lần đêm trước tiên ấy. Khôi vung tua dây nịt lên, quất rất mạnh vào ngang tín đồ My, My thét lên nhức đớn. Khôi quất vào tay, vào chân My thêm tứ cái nữa rồi lật tín đồ My nằm sấp lại. Lốt thương tóe máu sinh hoạt thân trước của My bị đè xuống mặt ga trắng, loang thành vệt red color tươi.Còn tư cái!My hét nhiều tới mất hết cả hơi, đến thở My cũng thấy đau. Thân thể My chỉ còn biết nảy dựng lên sau từng lằn roi quất vào lưng, vào mông, vào bắp chân My. My không hề hét lên được nữa. Giờ đồng hồ khóc nút trở yêu cầu khào khào vào cổ họng. Nỗi đau thể xác lấn át hết nỗi đau đau xót về ý thức của My. Khôi đã đánh xong chín cái, quăng tua dây nịt da màu trắng loang lổ ngày tiết xuống đất. Khôi kéo mông My lên cao, cúi fan đưa lưỡi bản thân thật sâu vào bên phía trong My, thụt ngoáy điên loạn. Khôi xoáy lưỡi trên hột ngọc của My lâu thật lâu. Cho tới khi mặc kệ sự âu sầu rỉ máu cùng khắp bên trên cơ thể, My rúm người nhận cơn cực khoái béo khiếp. My vừa run rẩy, vừa khóc nghẹn. Làm cho tình cầm này, thật thừa sức chịu đựng của My! Khôi quỳ gối áp gần cạnh vào My, vẫn giữ My trong bốn thế úp khía cạnh chổng mông, Khôi đâm trực tiếp vật cưng cửng cứng vào My ngơi nghỉ phía hậu. My đau thốn theo từng nhịp hoạt động của Khôi. Khôi lại rút ra, đưa vào phía trước My. Khôi cứ thế đổi khác trước sau, nhịp điệu mọi khi một cấp tốc hơn, dạn dĩ hơn. My không còn thấy sướng một chút nào. Chỉ có cực khổ và đau đớn. My cầu hy vọng Khôi mau chóng xong xuôi để My được giải bay trong chốc lát. Dẫu vậy Khôi chưa bao giờ kết thúc mau chóng. Quan sát My quằn quại, bởi vì Khôi cơ mà rơi nước mắt, Khôi bắt đầu lấy lại được chút cảm giác thỏa mãn tàn độc...

Bài viết liên quan