Trùng Khánh Sâm Lâm (Chungking Express) luôn luôn nằm trong danh sách những bộ phim gây nhiều nỗi ám ảnh về cô đơn nhất của điện ảnh Hồng Kông lẫn thế giới. Ra mắt năm 1994, phim mau lẹ chinh phục sản phẩm loạt trái tim khán giả, những nhà trình độ và gặt hái thật nhiều giải thưởng danh dự.

Bạn đang xem: Trùng khánh sâm lâm review


*
Poster phim Trùng Khánh Sâm Lâm (Chungking Express)

Trùng Khánh Sâm Lâm do bao gồm Vương Gia Vệ chắp cây bút và đạo diễn, thuộc trong một năm mà ông tiến hành thực hiện bộ phim lâu năm hơi Đông Tà Tây Độc. Bộ phim chỉ như một dự án nhỏ vô thưởng vô phạt mà vị đạo diễn tài hoa thực hiện dịp rảnh rỗi “không gồm việc gì để làm”, chẳng đặt nặng bất cứ yêu cầu làm sao về thành quả.

Chính nhờ sự thoải mái, tự vị không ràng buộc ấy mà lại Trùng Khánh Sâm Lâm mới trở thành một kiệt tác trong sự nghiệp của Vương Gia Vệ. Tác phẩm giúp ông ghi dấu ấn ngày một đậm sâu bên trên diễn đàn nghệ thuật thế giới, tạo bước đệm đến câu chuyện tiếp theo vào Đọa Lạc Thiên Sứ.

Trailer phim Trùng Khánh Sâm Lâm (Chungking Express)

Tất cả mọi thứ trong phim đều cũ mèm, viết cho những tháng năm cũng đã vừa vặn xa vắng. Thế nhưng, Trùng Khánh Sâm Lâm vẫn luôn luôn và sẽ luôn luôn là một món tiến thưởng tuyệt vời dành riêng tặng những trái tim thấm đẫm cô đơn.


Mục lục ẩn

Hai câu chuyện khác nhau đều kể về một nỗi buồn quẩn quanh sớm tối

Trùng Khánh Sâm Lâm không có cốt truyện cụ thể nào, phim chỉ là nhị câu chuyện được bóc tách ra kể riêng rẽ biệt, chẳng nhập nhằng gì ngoại trừ một vài phân cảnh nhỏ của phần đầu xuất hiện tuyến nhân vật của phần hai. Nhưng cũng đều là loáng qua, không có bất cứ va chạm nào cụ thể.

Câu chuyện thứ nhất kể về anh chàng cảnh cạnh bên số hiệu 223 Hà Chí Vũ (Kim Thành Vũ thủ vai). Bị bạn gái chia tay vào đúng ngày Cá tháng Tư, anh chàng vẫn nghĩ đó chỉ là câu nói đùa bắt buộc quyết định chờ đợi bạn gái quay lại vào một tháng, đến ngày 1/5 và cũng là ngày sinh nhật anh.

Mỗi ngày 223 đều ghé cài đặt một hộp dứa với hạn sử dụng là ngày 1 tháng 5. Đúng một tháng sau chia ly anh lấy toàn bộ số dứa ấy ra ăn sạch, như một cách từ biệt chuyện cũ để chào đón một mối quan tiền hệ mới.

*
Anh quý ông 223 thật tâm của Trùng Khánh Sâm Lâm

Buổi tối ngày sinh nhật, anh đến cửa hàng rượu, quyết định sẽ yêu người phụ nữ bất kỳ bước vào cửa hàng rượu đầu tiên. Rồi anh gặp người phụ nữ tóc vàng, đeo kính đen và luôn ẩn bản thân dưới bộ áo đi mưa (Lâm Thanh Hà thủ vai).

Câu chuyện thứ hai cũng chuyển phiên quanh một chàng trai cảnh gần cạnh khác, mang số hiệu 633 (Lương Triều Vỹ thủ vai). Giống như 223, chàng trai cũng vừa bị bạn gái nói lời phân chia tay.

Mỗi ngày, 633 đều gạnh tiệm thức ăn cấp tốc để tải salad cho người yêu thương rồi dần dà là “thêm vài ba lựa chọn” như lời gợi ý của ông chủ. Bỗng một ngày nọ, anh xẹp đến với chỉ mua một ly cà phê đen.

Lúc này 633 đã chia tay người yêu nhưng anh chẳng bày tỏ cảm xúc gì nhiều, trước sau vẫn giữ một thái độ điềm đạm, duy chỉ có chút buồn vương bên trên khóe mắt. Vậy mà ánh mắt đó của anh đã làm xiêu lòng Phi (Vương Phi thủ vai), cô nhân viên mới ở cửa sản phẩm thức ăn nhanh.

*
Một 633 với ánh mắt nồng nàn yêu thương thương

Nhờ chiếc khóa xe gửi kèm vào phong thư mà lại cô bạn gái cũ gửi lại để trả mang đến 633, Phi túng bấn mật đến bên anh để dọn dẹp nhà cửa, làm giúp anh những việc lặt vặt. Cuối cùng, hành động lén lút của cô cũng bị 633 phát hiện.

Từng chút từng chút một khiến 633 nỗ lực đổi, cảm mến cô đàn bà tinh nghịch đáng yêu, để anh quyết định mang đến cả nhị cơ hội hẹn hò. Tuy nhiên, khi 633 nhận ra tình cảm của bản thân cũng là cơ hội Phi lựa chọn rời xa.

Trùng Khánh Sâm Lâm mở ra nhì câu chuyện, đều kể về những mối tình đơn phương người này dành riêng cho người khác. Thế nhưng chẳng có mối tình làm sao kết thúc trọn vẹn, nhìn đâu cũng chỉ toàn dở dang với cuối cùng, ai cũng cô đơn với chủ yếu lựa chọn của mình.

Trùng Khánh Sâm Lâm với những lời nói đã trở thành thương hiệu

Câu nói mở đầu phim của 223 đã dẫn dắt toàn bộ mạch phim để rồi sau đó, anh quả thật đã rơi vào lưới tình với một người phụ nữ hoàn toàn xa lạ. Ko biết tên, thậm chí là không biết cả khuôn mặt.

“Mỗi ngày họ đều có cơ hội lướt ngang qua rất nhiều người. Gồm lẽ chúng ta không thân quen biết nhau, nhưng gồm lẽ họ một ngày làm sao đó sẽ trở thành bằng hữu, cũng bao gồm khi sẽ trở thành tri kỷ.”

Nếu để ý, sẽ thấy hầu hết những nhân vật trong Trùng Khánh Sâm Lâm đều không được nhắc đến bằng một cái thương hiệu cụ thể nào. Họ chỉ được gợi nhớ bằng một số hiệu, một đặc điểm hết sức thông thường chung.

Phải chăng Vương Gia Vệ muốn khắc họa hình ảnh của một thế giới với đầy rẫy nỗi cô đơn, chẳng ngoại trừ ai. Tất cả các tầng lớp của làng mạc hội Hồng Kông thời bấy giờ, ai nấy đều cũng bị nỗi cô đơn vây hãm, dằn vặt.

Xem thêm: Nam Trung - Giám Khảo Rời Bỏ Ghế Nóng Khi Host Xuân Lan Đòi

*
Trùng Khánh Sâm Lâm được chăm sóc chỉn chu trong từng form hình

Anh nam giới cảnh liền kề 223 gồm lẽ là nhân vật có nhiều câu nói hay nhất trong Trùng Khánh Sâm Lâm, phải kể đến câu độc thoại của anh về việc chạy bộ lúc thất tình:

“Chúng ta đều gồm những cơ hội thất tình, mỗi lúc thất tình tôi đều chạy bộ. Do chạy bộ sẽ có tác dụng cơ thể bọn họ mất nước, thế là bọn họ không còn nước mắt để khóc nữa.”

Hay như lời nhận định của anh về vấn đề thời gian:

“Ở nơi làm sao đó, bằng một nguyên nhân nào đó, tất cả mọi thứ đều bao gồm ngày hết hạn. Cá hộp hết hạn. Thịt hộp hết hạn. Cả đến giấy bọc cũng hết hạn. Tôi tự hỏi liệu tất cả cái gì bên trên đời không hết hạn hay không?”

Mỗi một lời nói, thái độ của những nhân vật trong phim đều góp phần tạo buộc phải sức hấp dẫn riêng biệt. Vương Gia Vệ đến khán giả thấy được tận thuộc của nỗi cô đơn, thấy được chiếc đẹp của nghệ thuật, lòng quặn đi tựa như chủ yếu mình mới là nhân vật thiết yếu của câu chuyện.

Những câu thoại đắt giá dường như đó là đặc sản trong những bộ phim của vị đạo diễn họ Vương, khi không chỉ một nhưng mà rất nhiều tác phẩm không giống cũng ghi dấu ấn bằng câu thoại nhưng nhân vật thốt ra. Điển hình là chàng trai Yuddy của A Phi bao gồm Truyện, với lời nói ám ảnh thật nhiều thế hệ người xem.

*
Nỗi cô đơn hiện hữu trong từng thước phim

Trùng Khánh Sâm Lâm là một bộ phim đẹp, trả hảo vào từng cảnh quay, từng size hình. Đến với tác phẩm là đến với nghệ thuật, với lung linh của điện ảnh Hồng Kông một thời oanh liệt.

Vương Gia Vệ không dẫn dắt người xem đi vào thế giới kì túng bấn xa lạ nào. Ông để họ tự cảm nhận, tự trải qua để nhìn thấy hiện thực đã được ông tái dựng một bí quyết rõ ràng, trần trụi.

Hai mảng màu đối lập trong Trùng Khánh Sâm Lâm

Ngay từ những cảnh tảo đầu tiên, Trùng Khánh Sâm Lâm đã đến khán giả chao đảo cùng nó. Âm nhạc dồn dập, các thước phim với tiết tấu nhanh, liên tục, những khung hình mờ nhòe cắt ghép từ những ngõ hẻm Hồng Kông về đêm ko ngủ.

Một Hồng Kông với tội phạm, ma túy, rượu, thuốc lá và các nhà thổ được xoay chuyển cảnh nhanh, dứt khoát, nhiều đoạn rung giật khiến mang đến nhịp phim được đẩy lên rất cao trào. Kỹ thuật quay phim luôn là một điểm nhấn tuyệt vời trong số tác phẩm của Vương Gia Vệ.

*
Nhiều góc cù ấn tượng xuất hiện vào Trùng Khánh Sâm Lâm

Đến câu chuyện thứ nhị lại là một Hồng Kông rất khác. Tĩnh lặng, yên ổn bình, không khí và thời gian trải lâu năm đến vô tận, tạo cho người xem cảm giác day dứt về một điều gì đó đâm chồi trong trái tim khảm.

Nhịp phim đã chậm đi nhiều, khắc khoải hơn nhiều, trong bóng hình người cảnh liền kề đang đứng gác, nơi căn đơn vị tràn ngập mùi hương cũ kỹ, ẩm mốc sau một tình cảm vừa chết lặng. Hồng Kông của những năm 90 luôn luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho Vương Gia Vệ và những tác phẩm nghệ thuật của ông, Trùng Khánh Sâm Lâm cũng nằm vào số đó.

Việc xây dựng nhì thế giới hoàn toàn đối lập vào phim cũng đó là cách Vương Gia Vệ đến khán giả nhìn thấy những mảng sáng sủa – tối đa chiều của một xóm hội cơ mà nỗi buồn, nỗi cô đơn hiện hữu tức thì cả trong dáng vẻ hình người đi bộ.

*
Lương Triều Vỹ chưa bao giờ làm khán giả thất vọng vào diễn xuất

Phim của Vương Gia Vệ luôn là vậy, chẳng có gì đậy đậy tuyệt ẩn giấu. Ông phơi bày mọi thứ trước mắt người xem, mang đến họ thấy rõ ràng nhất những gì cơ mà ông muốn truyền tải, gửi gắm. Trùng Khánh Sâm Lâm lại là một bộ phim được thực hiện trong tâm địa thế rất đỗi tự do, thoải mái, càng giúp Vương Gia Vệ được mặc sức đắm mình trong trắng tạo nghệ thuật của riêng biệt ông.

Thành công còn đến từ sự xuất sắc của một thế hệ diễn viên

Có một 633 rất đỗi tình, rất đỗi nồng nàn trong từng ánh mắt, nụ cười qua lối diễn xuất thần của Lương Triều Vỹ. Chàng trai cảnh tiếp giáp của Trùng Khánh Sâm Lâm dễ khiến người xem liên tưởng đến Chu Mộ Văn của Tâm Trạng lúc Yêu, cũng với đôi mắt đầy tình cảm.

Anh mang lại người xem chú ý thấy một hình dáng người đàn ông cô độc, không giỏi giao thiệp cơ mà suốt ngày chỉ trò chuyện với những đồ vật đã cũ mèm, rách rưới tươm trong đơn vị mình. Bí quyết 633 tự an ủi bản thân khi thất tình thực sự vừa đáng yêu, vừa khiến người coi nhói lòng.

Có cô chị em nhân viên luôn tràn đầy năng lượng cùng tinh nghịch tình, tình cảm của cô ko ủy mị xuất xắc dựa dẫm mà nó đem lại sự tươi mới tích cực, góp người được yêu thương vực dậy tinh thần. Vương Phi đã thể hiện quá thành công vai diễn nhưng mà cô đảm nhận trong Trùng Khánh Sâm Lâm.

*
Vương Phi với vai diễn cực kỳ cá tính

Bên cạnh một anh chàng 223 Kim Thành Vũ với nét chân thành, ngờ nghệch, đôi mắt lúc nào cũng buồn buồn bực như chực khóc. Tình cảm là cứu cánh đến cuộc sống nhàm chán cô độc của mình, thế nhưng anh chưa thể search được một nửa đích thực của đời mình.

Cô gái tóc xoàn Lâm Thanh Hà lại là một sắc màu sắc rất khác, vai diễn của cô gồm thể coi như đặc biệt nhất phim, về cả nhân vật lẫn tạo hình. Tóc giả, kính đen bịt gần hết khuôn mặt, thế nhưng Lâm Thanh Hà vẫn đủ sức truyền tải đến khán giả cảm xúc của nhân vật mà chẳng cần đến ánh mắt tốt nụ cười.

*
Lâm Thanh Hà vào vai cô nàng tóc vàng bán ma túy

Hầu hết các nhân vật đều quẩn quanh giữa những màn độc thoại nội tâm, với đó luôn là một thử thách cho những diễn viên. Thế nhưng, tất cả những nhân vật chính của Trùng Khánh Sâm Lâm đều thể hiện xuất sắc những màn độc thoại của mình.

Thông qua thủ pháp nghệ thuật ấy, Vương Gia Vệ như muốn khắc sâu thêm nỗi cô đơn của các nhân vật. Bởi do chẳng có lời nói làm sao day dứt hơn lời nói với thiết yếu bản thân, tự an ủi mình giữa những lạc lõng chiếc người.