Lực thu hút là lực hút hai đồ gia dụng về phía nhau, lực tạo nên quả táo bị cắn dở rơi xuống đất và lực làm các hành tinh quay bao phủ mặt trời. Một đồ vật thể có cân nặng càng to thì lực hút thu hút của nó càng mạnh.

Bạn đang xem: Lực hấp dẫn là gì

Lực cơ bản

Lực lôi kéo là 1 trong những bốn lực cơ bản, cùng với lực điện từ, lực phân tử nhân bạo phổi và lực hạt nhân yếu.

Lực cuốn hút là loại làm cho những vật gồm trọng lượng. Khi chúng ta leo lên bàn cân, chiếc cân cho chính mình biết trọng lượng tính năng lên khung người bạn là bao nhiêu. Công thức khẳng định trọng lượng là: trọng lượng bằng trọng lượng nhân cùng với hằng số trọng trường. Bên trên Trái đất, hằng số trọng trường có giá trị là 9,8 m/s2.

Ngày xưa, những nhà triết học tập như Aristotle nhận định rằng vật nặng thu tốc độ về phía khía cạnh đất nhanh hơn. Nhưng đa số thí nghiệm sau đó cho biết điều kia không đúng. Nguyên nhân khiến cho cái lông chim rơi chậm rãi hơn rộng quả bóng bowling nguyên nhân là lực cản của ko khí, lực tính năng theo chiều ngược với tốc độ trọng trường.

Xem thêm: Bảo Vệ Ống Đồng Chính Hãng, Ống Đồng Bảo Vệ Chân Chất Lượng Cao, Giá Rẻ Nhất


*

Albert Einstein khuyến nghị rằng vật chất làm cong không-thời gian, và lực cuốn hút là sự cong làm cho các vật lệch khỏi vận động theo đường thẳng. Không-thời gian cong làm các vật đang hoạt động trong một phương diện phẳng rơi vào trong 1 quỹ đạo tròn.

Isaac Newton đã cải cách và phát triển lí thuyết vạn vật hấp dẫn của ông vào những năm 1680. Ông tìm thấy rằng lực hấp dẫn tính năng lên tất cả vật chất và là 1 hàm của cân nặng lẫn khoảng chừng cách. Mỗi vật hút lấy mỗi thứ khác với một lực tỉ lệ thành phần thuận cùng với tích trọng lượng của bọn chúng và tỉ lệ nghịch với bình phương khoảng cách giữa chúng. Phương trình thường xuyên được màn biểu diễn là:

Fg = G (m1 ∙ m2) / r2

Fg là lực hấp dẫn

m1 và m2 là trọng lượng của hai vật

r là khoảng cách giữa nhị vật

G là hằng số vạn đồ hấp dẫn

Các phương trình Newton hoạt động cực kì xuất sắc trong bài toán dự đoán những vật thể như các hành tinh vào hệ khía cạnh trời hành xử như vậy nào.


*

Định luật pháp vạn vật lôi cuốn của Newton phát biểu rằng lực cuốn hút giữa hai vật dụng tỉ lệ thuận với tích trọng lượng của chúng và tỉ lệ nghịch cùng với bình phương khoảng cách giữa chúng.

Thuyết tương đối

Newton công bố nghiên cứu vớt của ông về lực cuốn hút vào năm 1687, và nó là lời lý giải khoa học giỏi nhất cho đến khi Einstein tiếp cận lí thuyết tương đối rộng của ông vào khoảng thời gian 1915. Theo lí thuyết của Einstein, lực hấp dẫn không phải là một trong những lực, mà nạm vậy, nó là hệ trái của thực tiễn là vật hóa học làm uốn cong không-thời gian. Một dự đoán của thuyết tương đối rộng là ánh sáng sẽ uốn cong quanh đa số vật thể cân nặng lớn.

Một số thực tế vui

Trọng lực xung quanh trăng bằng khoảng chừng 16% trọng lực trên Trái đất, sao Hỏa bao gồm lực hút bằng khoảng tầm 38% lực hút của Trái đất, còn hành tinh lớn nhất trong hệ mặt trời, Mộc tinh, có trọng lực gấp 2,5 lần trọng tải của Trái đất. (So sánh khớp ứng trên mặt phẳng từng hành tinh.)Mặc dù chẳng gồm ai “khám phá ra” lực hấp dẫn, nhưng thần thoại cổ xưa kể rằng đơn vị thiên văn học nổi tiếng Galileo Galilei đã tiến hành một số trong những thí nghiệm nhanh nhất có thể với lực hấp dẫn, thả rơi các quả mong từ đỉnh Tháp nghiêng Pisa để xem bọn chúng rơi cấp tốc bao nhiêu.Isaac Newton mới chỉ 23 tuổi và vừa tốt nghiệp đh khi ông xem xét một quả táo rơi vào vườn công ty mình và bước đầu vén màn bí mật của lực hấp dẫn. (Có lẽ đó là một trong huyền thoại vui.)Một phép đo đánh giá thuyết tương đối của Einstein là sự việc bẻ cong của ánh nắng sao trải qua gần mặt trời trong kì nhật thực toàn phần xẩy ra hôm 29 tháng 5, 1919.Lỗ đen là ngôi sao trọng lượng lớn đã co lại sở hữu lực lôi cuốn mạnh đến cả kể cả ánh sáng cũng bắt buộc thoát thoát ra khỏi nó.Thuyết tương đối rộng của Einstein không tương hợp với cơ học tập lượng tử, các định luật kì dị chi phối hành trạng của rất nhiều hạt bé dại xíu cấu tạo nên dải ngân hà – ví như photon cùng electron.