1.Giả sử lúc tôi thànhPhật, nước tôi còn có địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh thì tôi chẳng lấy ngôi chánhgiác.

Bạn đang xem: 48 lời nguyện đức phật a di đà

2.Giả sử khi tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi sau khoản thời gian mạng tầm thường còn trở về ba ác đạo thì tôichẳng lấy ngôi chánh giác.

3.Giả sử lúc tôi thànhPhật, sản phẩm thiên nhơn nước tôi chẳng hầu như thân màu đá quý ròng thì tôi chẳng lấyngôi chánh giác.

4.Giả sử lúc tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi sắc đẹp thân chẳng đồng gồm kẻ xấu người đẹp thì tôichẳng đem ngôi chánh giác.

5.Giả sử lúc tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi chưa biết túc mạng, về tối thiểu là biết sự việctrong trăm nghìn ức na bởi tha kiếp thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.

6.Giả sử khi tôi thànhPhật, sản phẩm thiên nhơn nước tôi chẳng được thiên nhãn, buổi tối thiểu là thấy trămngàn ức na vày tha cõi nước chư Phật thì tôi chẳng đem ngôi chánh giác.

7.Giả sử khi tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thiên nhĩ, tối thiểu là nghe lờithuyết pháp của trăm ngàn ức na bởi vì tha chư Phật và chẳng thọ trì hết, thì tôi chẳnglấy ngôi chánh giác.

8.Giả sư lúc tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được tha trọng điểm trí, buổi tối thiểu là biết tâmniệm của chúng sanh trong trăm ngàn ức na do tha cõi nước, thì tôi chẳng lấyngôi chánh giác.

9.Giả sử lúc tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi chẳng được thần túc, tối thiểu là khoảng mộtniệm qua đến trăm nghìn ức na vì chưng tha nước Phật thì tôi chẳng lấy ngôi chánhgiác.

10.Giả sử khi tôi thànhPhật, sản phẩm thiên nhơn nước tôi giả dụ sanh lòng tưởng nghĩ tham chấp thân thể thìtôi chẳng rước ngôi chánh giác.

11.Giả sử lúc tôi thànhPhật, mặt hàng thiên nhơn làm việc nước tôi, chẳng an trụ định tụ quyết cho diệt độ thìtôi chẳng rước ngôi chánh giác.

12.Giả sử khi tôi thànhPhật, quang đãng minh có hạn lượng, tối thiểu chẳng chiếu mang đến trăm nghìn ức na vì thacõi nước chư Phật thì tôi chẳng đem ngôi chánh giác.

13.Giả sử khi tôi thànhPhật, thọ mạng có hạn lượng, buổi tối thiểu là trăm ngàn ức na bởi vì tha kiếp thì tôichẳng đem ngôi chánh giác.

14.Giả sử khi tôi thànhPhật, hàng Thanh Văn nội địa tôi cơ mà có bạn tính đếm được, nhẫn cho chúngsanh trong cõi Đại Thiên số đông thành bực Duyên Giác với mọi người trong nhà chung tính đếm suốttrăm nghìn kiếp nhưng mà biết được con số ấy thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.

15.Giả sử lúc tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi lâu mạng không có bất kì ai hạn lượng được, trừ họ bao gồm bổnnguyện dài ngắn từ bỏ tại. Trường hợp chẳng bởi thế thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

16.Giả sử lúc tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi mà cón nghe danh từ bất thiện thì tôi chẳng lấyngôi chánh giác.

17.Giả sử lúc tôi thànhPhật, mười phương vô lượng chư Phật chẳng hầu như ngợi khen xưng tụng danh hiệu củatôi thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

18.Giả sử lúc tôi thànhPhật, chúng sanh làm việc mười phương chí chổ chính giữa tin ưa mong sanh về nước tôi nhẫn đếnmười niệm, nếu như không được sinh thì tôi chẳng đem ngôi chánh giác.

19.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng sanh sinh hoạt mười phương phát tâm nhân tình đề tâm, tu những công đức chí vai trung phong phátnguyện hy vọng sanh về nước tôi. Lúc họ mạng chung, tôi với đại bọn chúng vây quanhhiện ra trước mặt họ. Nếu không giống như vậy thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.

20.Giả sử khi tôi thànhPhật, bọn chúng sanh sinh sống mười phương nghe danh hiệu của tôi, siêng nhớ nước tôi,trồng phần lớn cội công đức, chí trọng tâm hồi hướng ao ước sanh về nước tôi cơ mà chẳng đượctoại nguyện thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.

21.Giả sử lúc tôi thànhPhật, mặt hàng thiên nhơn nước tôi chẳng đều không hề thiếu ba mươi nhị tướng đại nhơn thìtôi chẳng mang ngôi chánh giác.

22.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng nhân tình Tát ngơi nghỉ cõi nước không giống sanh về nước tôi rốt ráo tất cả đến bực nhứtsanh ngã xứ. Trừ người có bổn nguyện tự trên hóa độ, vì chưng chúng sanh nhưng mà mặc giáphoằng thệ chứa công đức độ tất cả, đi qua những nước Phật tu hạnh nhân tình Tát, cúngdường chư Phật mười phương, khai hóa hằng sa vô lượng chúng sanh khiến cho họ đứngnơi đạo chánh chơn vô thượng, vượt hơn công hạnh của hạng trung bình thường, hiện tiềntu công đức Phổ Hiền. Nếu không phải như vậy thì tôi chẳng đem ngôi chánh giác.

23.Giả sử khi tôi thànhPhật, ý trung nhân Tát trong nước tôi quá thần lực Phật đi cúng nhường nhịn chư Phật, khoảngbữa ăn còn nếu không đến mọi vô số vô lượng ức na vị tha cõi nước thì tôi chẳnglấy ngôi chánh giác.

24.Giả sử lúc tôi thànhPhật, bồ Tát nội địa tôi sinh hoạt trước chư Phật hiện tại công đức mình, nếu hồ hết thứdùng để cúng dường không tồn tại đủ theo nhu cầu thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

25.Giả sử lúc tôi thànhPhật, bồ Tát trong nước tôi tất yêu diễn nói nhứt thiết trí thì tôi chẳng lấyngôi chánh giác.

26.Giả sử lúc tôi thànhPhật, người yêu Tát trong nước tôi chẳng được thân Kim cưng cửng Na la diên thì tôi chẳnglấy ngôi chánh giác.

27.Giả sử lúc tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn và tất cả vạn thiết bị trong nước tôi trang nghiêm thanh tịnhsáng tinh ma hình sắc quan trọng đặc biệt lạ lùng vi tột diệu không một ai lường biết được, dầu làcó thiên nhãn cơ mà biện biệt được danh số ấy thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.


28.Giả sử lúc tôi thànhPhật, người yêu Tát trong nước tôi, nhẫn đến tín đồ công đức ít nhứt cơ mà chẳng thấy biếtđạo tràng thọ màu sáng vô lượng cao tứ trăm muôn dặm thì tôi chẳng mang ngôichánh giác.

Xem thêm: Tuyệt Chiêu Trồng Sen Mini Nhật Bản Thủy Canh Siêu Đẹp, Trồng Thủy Canh Sen Mini Nhật Bản

29.Giả sử lúc tôi thànhPhật, bồ Tát trong nước tôi nếu đọc tụng thọ trì speeker kinh pháp nhưng chẳngđược trí huệ biện tài thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

30. Giả sử khi tôithành Phật, trí huệ biện tài của nhân tình tát trong nước tôi mà có hạn lượng thì tôichẳng mang ngôi chánh giác.

31.Giả sử khi tôi thànhPhật, nước tôi thanh tịnh soi thấy toàn bộ vô lượng vô số bất khả tư nghị thếgiới chư Phật mười phương, như gương sáng soi hiện tại hình gương mặt, giả dụ khôngnhư vậy thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

32.Giả sử lúc tôi thànhPhật, từ mặt đất lên tới hư không, hồ hết cung điện, thọ đài, ao nước, cây hoa,tất cả vạn đồ gia dụng trong nước tôi các dùng vô lượng châu báu, trăm ngàn sản phẩm công nghệ hươnghiệp lại có tác dụng thành xinh đẹp kỳ lạ hơn mặt hàng thiên nhơn. Hương thơm ấy xông mọi vôlượng nhân loại mười phương. Người yêu Tát nghe mùi thơm ấy mọi tu hạnh Phật. Nếukhông vì vậy thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.

33.Giả sử khi tôi thànhPhật, rất nhiều loài bọn chúng sanh của vô lượng bất tư nghị quả đât mười phương, đượcquang minh tôi chiếu đến thân, thân bọn họ nhu nhuyến hơn nhiều hàng thiên nhơn. Nếukhông vậy nên thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

34.Giả sử lúc tôi thànhPhật, hầu như loài chúng sanh của vô lượng bất bốn nghị quả đât mười phương nghedanh hiệu tôi cơ mà chẳng được bồ Tát vô sanh pháp nhẫn những thâm tổng trì thì tôichẳng rước ngôi chánh giác.

35.Giả sử khi tôi thànhPhật, hàng nữ nhơn của vô lượng bất tư nghị nhân loại mười phương nghe danh hiệutôi phấn kích tin ưa vạc tâm người yêu đề nhàm ghét thân bạn nữ, nếu sau khoản thời gian chết màhọ còn sanh thân người con gái lại thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

36.Giả sử lúc tôi thànhPhật, chúng nhân tình Tát vào vô lượng bất bốn nghì thế giới mười phương nỗ lực giớinghe danh hiệu tôi sau khi thọ tầm thường thường tu phạm hạnh cho thành Phật đạo.Nếu không như vậy thì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

37.Giả sử lúc tôi thànhPhật, mặt hàng thiên nhơn vào vô lượng bất tư nghị nhân loại mười phương nghe danhhiệu tôi rồi năm vóc gieo xuống đất cúi đầu vái lạy sung sướng tin ưa tu hạnh BồTát thì được chư Thiên và tín đồ đời phần lớn kính trọng. Nếu không như vậy thì tôi chẳnglấy ngôi chánh giác.

38.Giả sử khi tôi thànhPhật, hàng thiên nhơn nước tôi ước ao được y phục tức thời tùy nguyện hiện nay đến, yphục đẹp mắt đúng pháp như Phật khen ngợ tự nhiên mặc trên thân. Trường hợp còn bắt buộc maycắt nhuộm giặt thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.

39.Giả sử lúc tôi thànhPhật, mặt hàng thiên nhơn nước tôi hưởng thọ khoái lạc chẳng như bực lậu tận TỳKheo thì tôi chẳng mang ngôi chánh giác.

40.Giả sử khi tôi thànhPhật, người tình Tát nước tôi tùy ý mong muốn thấy vô lượng nước Phật nghiêm túc thanhtịnh mười phương thì ngay thức thì được toại nguyện, phần lớn được soi thấy ở trong những câybáu, như thấy phương diện mình biểu hiện rõ trong gương sáng. Nếu không giống như vậy thì tôichẳng mang ngôi chánh giác.

41.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng ý trung nhân Tát làm việc quốc độ phương không giống nghe danh hiệu tôi, từ bỏ đó đến lúcthành Phật nếu các căn thân không đủ xấu chẳng được rất đầy đủ thì tôi chẳng lấyngôi chánh giác.

42.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng bồ Tát ngơi nghỉ quốc độ phương không giống nghe danh hiệu tôi thảy đều triệu chứng đượcthanh tịnh giải thoát tam muội, khoảng một lúc phát ý, cúng dường vô lượng bấtkhả bốn nghị chư Phật cầm Tôn, mà không mất trung khu chánh định. Nếu không phải như vậythì tôi chẳng lấy ngôi chánh giác.

43.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng người yêu Tát sinh hoạt quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi, sau dịp thọ chungsanh đơn vị tôn quý. Nếu không như vậy thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

44.Giả sử lúc tôi thànhPhật, chúng nhân tình Tát ở quốc độ phương không giống nghe thương hiệu tôi vui miệng hớn hở tuhạnh bồ Tát không thiếu thốn cội công đức. Nếu không phải như vậy thì tôi chẳng rước ngôi chánhgiác.

45.Giả sử lúc tôi thànhPhật, chúng bồ Tát làm việc quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi thảy đều bệnh đượcphổ đẳng tam muội, an trụ trong tam muội nầy mang đến lúc thành Phật thường trông thấy vôlượng bất khả tứ nghị toàn bộ chư Phật. Nếu không phải như vậy thì tôi chẳng rước ngôichánh giác.

46.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng tình nhân Tát làm việc trong nước tôi tùy chí nguyện của mỗi cá nhân muốn được nghepháp liền tự nhiên và thoải mái được nghe. Nếu không phải như vậy thì tôi chẳng đem ngôi chánhgiác.

47.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng bồ Tát ngơi nghỉ quốc độ phương khác nghe danh hiệu tôi mà chẳng lập tức đượcđến bực bất thối gửi thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.

48.Giả sử khi tôi thànhPhật, chúng người tình Tát sống quốc độ phương không giống nghe thương hiệu tôi cơ mà chẳng lập tức đượcđệ nhứt nhẫn, đệ nhị nhẫn cùng đệ tam pháp nhẫn, nơi các Phật pháp chẳng liềnđược bực bất thối gửi thì tôi chẳng rước ngôi chánh giác.